Cố Diệp Phong bị ánh mắt của Mặc Linh Nguyệt nhìn đến chột dạ, rụt cổ lại, suýt nữa thì bị kiếm của đối thủ làm bị thương.
Mộ Vãn Phong nhìn không nổi, cố nhịn mà không nhịn được, vừa giao đấu vừa nghiêm giọng nhìn về phía Mặc Linh Nguyệt nói lạnh lùng: “Hoa đạo hữu, Cố đạo hữu hắn vì ngươi suy nghĩ đến vậy, ngươi không cảm kích thì thôi, cớ sao còn bày ra vẻ mặt vô tình kia, ngươi không cảm thấy quá phận sao?”
Lời lẽ đầy vẻ trách cứ Mặc Linh Nguyệt, lại mang theo mấy phần bênh vực cho Cố Diệp Phong.
Cố Diệp Phong thấy có người thay mình lên tiếng, lập tức càng thêm đúng lý hợp tình, liền mở miệng phụ họa: “Không sai, sư đệ, ta vừa rồi thật sự là vì cứu ngươi.”
Tuy kết quả có hơi khác mong đợi một chút, nhưng hắn xác thật là vì y mà ra tay! Đổi lại người khác, hắn còn chẳng buồn cứu đâu!
Mặc Linh Nguyệt nghe vậy, tay cầm kiếm khựng lại, suýt nữa không cầm chắc mà để bay mất, “Mộ đạo hữu, ngươi hiểu lầm rồi, ta cùng sư huynh chỉ là đơn thuần tình nghĩa sư huynh đệ, hoàn toàn không như ngươi tưởng.”
Mộ Vãn Phong trừng lớn mắt, vẻ mặt chẳng khác gì đang nhìn thấy tra nam, ánh nhìn phẫn nộ mà thất vọng trừng Mặc Linh Nguyệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play