Việc đã đến nước này, dù cho Cố Diệp Phong không muốn nhận nhân tình của người khác cũng không được, hắn mỉm cười: “Vậy thì cảm tạ tam sư đệ, ngày khác nhất định hoàn trả. Ngày mai còn có thi đấu, ta về trước nghỉ ngơi một chút.”
Nói xong liền quay người bước đi, nhưng chưa đi được mấy bước thì phía sau có tiếng gọi: “Nhị sư huynh.”
Cố Diệp Phong nghe tiếng xoay lại, nhìn về phía Hoa Úc: “Còn chuyện gì sao?”
Hoa Úc hơi hé miệng, hồi lâu mới mím môi, mỉm cười mang theo chút cô tịch: “Không có việc gì, chỉ là dạo gần đây nhị sư huynh với ta có phần xa cách, chẳng hay có phải Hoa Úc ở đâu làm chưa đủ tốt? Từ sau khi huynh trở về, cảm giác cứ như hai người xa lạ.”
Cả người Cố Diệp Phong chợt cứng đờ — xong rồi! Dạo này nhập vai lơ là quá, đến nhân thiết cũng sắp quên sạch!
Nguyên chủ ngày thường chỉ ru rú trong phủ, không thích ra ngoài, trên thực tế người quen chẳng có mấy ai, ngoại trừ những kẻ từng bắt nạt hắn thì xem như thân quen hơn một chút chỉ có mình Hoa Úc.
Tuy trong lòng hoảng loạn nhưng sắc mặt hắn lại không lộ ra chút sơ hở, hướng về phía Hoa Úc mỉm cười, thần sắc có vài phần tiêu dao lại hơi mơ hồ: “Không phải vì tam sư đệ đâu, đại khái là vì từng trải sinh tử, trong lòng có chút ngộ đạo. Thế tục phàm trần, bất quá chỉ là mây bay thoáng qua, hà tất phải để tâm làm gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT