Mà Mặc Linh Nguyệt trông thấy khóe môi Cố Diệp Phong có một dòng “vết máu” chảy xuống, thần sắc y mang theo vài phần không tiện nói nên lời.
Không hề có mùi máu tanh, thậm chí còn phảng phất hương trái cây thoang thoảng.
Lần này, hắn chẳng cần nếm cũng biết, phỏng chừng lại là thứ linh quả gì đó.
Cố Diệp Phong nguyên bản còn đang tựa vào lòng ngực Mặc Linh Nguyệt, dư quang liếc thấy y đang nhìn sang, nhất thời chột dạ, liền vùi đầu sâu hơn vào trong ngực y, tránh đi ánh mắt của Mặc Linh Nguyệt.
Đại để là vì khoảng cách quá gần, hương khí trên thân người kia liền càng thêm rõ ràng, phảng phất như u hương nơi u lan giữa thâm cốc ập lại, khiến người ta không tự chủ được mà đắm chìm trong đó.
Cố Diệp Phong ngẩn người nhìn chằm chằm vào chiếc cổ trắng nõn ngay trước mắt, sau đó nhẹ nhàng chớp mắt.
Thanh y khiến Mặc Linh Nguyệt thêm phần thanh lãnh cao nhã, còn bạch y lại khiến y trông thuần khiết đến cực độ, tựa như tiên nhân không nhiễm bụi trần, quần áo tuy nghiêm quy, song khi khoác trên người y lại khiến người sinh ra ý nghĩ muốn làm hoen ố, muốn vấy bẩn bạch y kia, khiến y từ trên chín tầng trời rơi xuống phàm thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play