Cố Diệp Phong đem ra nhiều thẻ tre như thế, chính là muốn khiến đám người kia rút không trúng, để sau hắn có thể đường đường chính chính rời đi. Thế nhưng hắn cũng biết làm vậy có phần không phúc hậu, vì thế âm thầm bồi thêm một câu: “Đương nhiên, muốn chỉ dạy điều chi cũng được, chỉ cần ta biết.”
Chúng nhân nghe xong liền trợn tròn mắt, đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên những thẻ tre lơ lửng trên không, theo bản năng mà nuốt một ngụm nước miếng.
Thực ra, mỗi lần chỉ đạo cũng chẳng nhất định là do trưởng lão tự thân đến. Trong hội trưởng lão, ngoại trừ mấy vị đứng đầu, còn có không ít người khác. Đại đa số thời điểm, người được phái tới chỉ đạo đều là những vị không tên không tuổi.
Lại nói, trưởng lão đích thân đến chỉ đạo đã hiếm lại càng hiếm, hơn nữa đa phần cũng chỉ nói đôi ba câu liền rời đi.
Lại càng chưa từng có ai dám hứa rằng “muốn học chi cũng có thể dạy”, thế nên cơ hội này có thể nói là ngàn năm khó gặp.
Chúng nhân vừa thấy thẻ tre liền nhảy dựng lên, lập tức nhào tới thẻ mà mình vừa mắt, sợ chậm một bước sẽ bị người đoạt mất.
Có lẽ vì có trưởng lão đứng đây, cũng có thể vì thẻ tre nhiều quá nên ai nấy cũng còn giữ quy củ, tranh giành không đến nỗi hỗn loạn, coi như cũng có trật tự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT