Phía sau Cố Diệp Phong chính là một quảng trường rộng lớn, bề mặt bằng phẳng yên ổn, mà trên quảng trường ấy lúc này tụ hội chừng hơn một ngàn người, toàn bộ đều không chớp mắt mà nhìn thẳng về phía hai người đột ngột xuất hiện.
Hai người bọn hắn xuất hiện quá đỗi đột ngột, khiến chúng nhân không kịp phản ứng, trong thoáng chốc toàn trường rơi vào yên lặng tuyệt đối, phảng phất đến cả gió cũng ngừng thổi.
Hơn một ngàn người kia không ai mở miệng, cũng không ai động đậy, toàn bộ tựa như tượng đá, đứng bất động tại chỗ, đến con mắt cũng chẳng chớp nổi một cái.
Cố Diệp Phong vừa xoay người, liền chạm phải ánh nhìn của đám người ấy, trong khoảnh khắc đầu óc hắn trống rỗng, cả người như bị điểm huyệt đứng lặng tại chỗ, không kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng chính một động tác quay người của hắn đã khiến chúng nhân như bừng tỉnh, cả quảng trường bấy giờ mới cùng lúc quỳ rạp xuống đất, đồng loạt hô vang: “Bái kiến ngũ trưởng lão!”
Thanh âm ấy mang theo kính ý và kích động tràn ngập, vang vọng tận mây xanh, tiếng hô của ngàn người đồng loạt quỳ lạy khiến khung cảnh trở nên chấn động lòng người.
Thế nhưng, khi thấy đám người trước mặt đồng loạt quỳ xuống, Cố Diệp Phong lại tưởng rằng bọn họ định phát động công kích, theo bản năng liền kéo tay Mặc Linh Nguyệt đem y ôm trọn vào lòng, một tay vòng qua eo nghiêng người che chắn, cả thân hình nghiêng về trước hộ toàn bộ y trong lồng ngực, một tư thế bảo hộ rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT