Cố Diệp Phong nhìn người trước mắt mặt mày như họa, hạ giọng nghiêm túc cất tiếng, thanh âm trầm thấp mang theo vài phần dụ hoặc lẫn ý cợt nhả, "Ta đem cây sáo cho ngươi thổi, ngươi để ta hôn một chút... được chăng?"
Thanh âm hắn hạ rất nhỏ, tựa như sợ bị kẻ khác nghe thấy, chỉ để một mình Mặc Linh Nguyệt nghe được.
Cũng chính bởi hạ quá thấp, nên giọng hắn mang theo mấy phần từ tính, nhẹ nhàng len vào tận tâm can, dù là câu nói có phần lưu manh kia, khi phát ra từ miệng hắn lại như có vài phần mềm mỏng dụ hoặc, khiến tâm người cũng bất giác đập nhanh mấy phần.
Ngữ khí nghe thì đứng đắn, lời nói lại chẳng nghiêm túc, nếu là kẻ khác thốt ra, tất thành phường lưu manh.
Mặc Linh Nguyệt nghe vậy mặt vẫn không đổi sắc, lạnh nhạt đáp, "Không được."
Hắn như vậy cũng gọi là thổi sáo? Thật chính là vũ nhục cây sáo.
Ban đầu y còn có mấy phần hoài niệm cảnh tượng khi mẫu thân vì y mà thổi sáo, nhưng hắn thổi xong ảo cảnh liền vỡ tan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT