Cố Diệp Phong đem sáo ngọc đưa lên bên miệng, chậm rại nhằm hai mắt lại, dung nhan tuấn mỹ như mang theo vẻ ấm áp bình thản.
ở góc độ Mặc Linh Nguyệt đang đứng, y có thể nhìn rõ mặt nghiên của hắn: sóng mũi cao thẳng, đường nét hoàn mỹ tựa như do trời cao tự tay nắn tạo, ánh trăng thạch quang vẫng lên tương, tô đắm vẻ ngạo nghễ trầm tịnh, phóng khoáng lạnh lùng, khiến người ta lặng yên mà say đắm.
Không thể không thừa nhận, hắn thực sự là một người sinh ra với dáng vẻ tuấn mỹ vô song. Ngày thường cũng thích tự luyến, đây cũng chẳng phải là chỗ đáng trách.
Liền ngay khi Mặc Linh Nguyệt có chút thất thần, thanh âm du dương của tiếng sáo bỗng vang lên.
Tiếng sáo lưu chuyển nhẹ nhàng, văng vẳng tựa tiếng ca xen tiếng khóc, tựa như người du mục đang đi giữa mây trời thổi gửi tâm tình, mê hoặc lòng người.
Kỹ thuật mà nó mang theo như đang dịch chuyển linh khí trong thiên địa, sát ý trong âm nhạc dần hiện, như là nhạc công dùng thanh âm để giết người trong vô hình.
Mặc Linh Nguyệt nhìn ra được, đây rõ ràng là một loại âm công, trong tiếng nhạc dung hợp linh lực bản thân và linh khí đại địa, đây là trình độ chừng dùng trăm năm tu hành mới có thể làm được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play