Cố Diệp Phong sau khi hồi thần liền vội vã đưa tay che lấy vai phải vừa bị trúng tên, bàn tay gắt gao ấn lên một mảnh thuần trắng, làm xong hết thảy liền chột dạ liếc sang bên cạnh, giọng lúng túng, thanh âm lại có phần nhỏ nhẹ: “Không, không cần, kỳ thật cũng không bị thương nặng đến vậy, không cần phiền phức…”
“Không được.” Mặc Linh Nguyệt mặt mày nghiêm túc, thần sắc không chút tán đồng: “Hơn nữa chuyện này sao lại tính là phiền phức? Kia chính là Tiên Khí, nếu miệng vết thương không xử lý cẩn thận, hậu quả thực chẳng dám tưởng tượng.”
Nói đoạn y liền vươn tay định kéo y phục Cố Diệp Phong xuống, bộ dạng rõ ràng là nhất định phải băng bó cho hắn.
“Đừng đừng đừng, sư đệ, ta thấy ta đỡ hơn nhiều rồi, thật sự không cần băng bó!” Cố Diệp Phong thấy vậy liền không còn rảnh lo che miệng vết thương, lập tức hai tay gắt gao giữ chặt vạt áo, không cho Mặc Linh Nguyệt kéo ra.
Nếu để y kéo xuống, tuyệt đối sẽ bị vạch trần ngay tại chỗ!
Cố Diệp Phong tay đè áo với lực đạo chẳng nhẹ chút nào, Mặc Linh Nguyệt tạm thời cũng không thể kéo ra được.
Chính bản thân hắn cũng rõ, “kẻ bị thương” mà còn sức lực mạnh như vậy quả thật quá kỳ quái, nhưng hắn thật không còn cách nào khác, nếu để y nhìn thấy thì mọi thứ coi như xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT