Thế nhưng đáy mắt Cố Diệp Phong chẳng hề có lấy một gợn sóng, thậm chí tựa hồ còn mang theo vài phần chán ghét, lập tức lui ra sau mấy bước, một lần nữa kéo giãn khoảng cách giữa hai người.
Bởi vì lúc lui về phía sau, hắn cúi đầu xuống (kỳ thật là bởi lo lắng vận khí bản thân không tốt, lùi một bước liền ngã lăn ra đất), cho nên “Mặc Linh Nguyệt” lại tưởng hắn ngượng ngùng, nụ cười càng thêm diễm lệ, nhích lại gần thêm vài phần.
Cố Diệp Phong thấy vậy liền nhíu mày, thần sắc như có điều khó nói thành lời, mở miệng: “Ngươi nói thì cứ nói, vặn cái gì mà vặn? Eo không tốt à? Eo không tốt cũng không thể cứ lắc như vậy, thật quá đỗi phong trần tục khí! Mắt của ngươi là bị bệnh động kinh sao? Vốn đã nhỏ, còn cứ nhíu mày mị tình, thoáng cái liền biến thành khó coi. Còn nữa, biểu tình của ngươi quá mức ghê tởm, khiến người cảm thấy đặc biệt hạ tiện. Y phục của Lưu Ngự Phái mặc trên người ngươi lại bị ngươi mặc ra cái mùi Hồng Lâu, ngươi thật đúng là có bản lĩnh không nhỏ.”
“Mặc Linh Nguyệt” sắc mặt cứng lại, hiện rõ một tia mờ mịt: “……Hồng Lâu là cái gì?”
Cố Diệp Phong lập tức đáp lời như lẽ dĩ nhiên: “Là nơi nam nhân đi tìm hoan mua vui đó, nói trắng ra chính là giống Hợp Hoan Tông chuyên tu thuật pháp song tu thải bổ ấy. Ta nói cho ngươi biết, ta cảm thấy rất có thể ngươi hợp làm ở nơi đó. Đương nhiên, ngươi cần phải đổi một gương mặt, mặt mũi của này quá tiên khí, không hợp, hẳn là nên đổi sang một khuôn mặt yêu mị tà khí, ta bảo đảm ngươi có thể thành đầu bảng! Có cơ hội ta còn có thể giới thiệu cho ngươi vài vị khách quen.”
Cố Diệp Phong vừa nói vừa bày ra vẻ mặt “ngươi không cần khách khí”.
“Mặc Linh Nguyệt”: “……” Ta hợp với phụ thân ngươi thì có!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT