Mộ Vãn Phong có lẽ là bị Cố Diệp Phong khơi gợi cảm hứng, chợt nghĩ ra một kế sách tuyệt diệu (dĩ nhiên là hắn tự thấy thế), liền quay sang mấy người bên cạnh, chậm rãi nói: “Ta thấy chúng ta cứ đứng đây đợi cũng vô ích, chi bằng đổi cách khác mà rình mồi, chẳng phải hơn sao?”
Cố Diệp Phong ngẩng đầu, ánh mắt lười biếng mà liếc hắn: “Ngươi định làm thế nào?”
Mộ Vãn Phong bèn bày tỏ ý định: “Trước đó khi chúng ta đi tới đây, chẳng phải có băng qua một sơn cốc sao? Nơi đó là chỗ gần như trung tâm Phong Tịch Sơn, thông đến các hướng đều phải đi qua, nếu chúng ta mai phục ở đó, chẳng phải tiện cho việc chặn đường?”
Mấy người nghe xong, đều ngẫm nghĩ trong lòng, nhưng chưa vội nói gì.
Mộ Vãn Phong thấy vậy lại giải thích tiếp: “Bên kia người đông thế mạnh, nếu cứ trực diện đối đầu thì không khéo lại chịu thiệt. Ta nghĩ chỉ cần chúng ta đào vài cái bẫy ở dưới đáy sơn cốc, chôn vào trong đó vài vật dễ phát nổ, chỉ cần có người đi vào là bẫy sẽ nổ, nhưng cũng không thể dùng thứ có uy lực quá lớn, làm bị thương là được rồi.”
Nếu lỡ tay mà nổ chết người, thì chẳng còn gì hay ho nữa.
Chờ người ta bị thương rồi, bọn họ chỉ cần xuống dưới ném người đó ra ngoài ranh giới là xong, chẳng mất giọt máu nào mà vẫn loại được đối thủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play