Âm thanh đám người Bách Hoa Cốc cùng Xích Diễm Tông ngã xuống suối không hề nhỏ, Mộ Vãn Phong mấy người tự nhiên cũng nghe thấy rõ, đợi bọn họ chạy đến nơi, chỉ thấy Cố Diệp Phong đã ném hết thảy ra ngoài ranh giới rồi thong dong trở lại.
Trong chốc lát, chẳng ai biết nên nói câu gì mới phải.
Ban đầu chỉ là thử chơi thử một lần, không ngờ thật sự có kẻ ngốc mắc mưu.
Cố Diệp Linh khó mà tin nổi, giọng mang theo vài phần khiếp hãi: “Bọn họ là tu luyện đến độ não cũng tu hỏng rồi sao? Cạm bẫy rõ rành rành như vậy mà nhìn không ra? Dù có mù mắt cũng không nên đến nỗi ấy chứ!”
Dù gì cũng là đệ tử tứ đại tiên môn của Đông Lâm đại lục cơ mà!
Nàng khi chưa nhập môn Lưu Ngự Phái, thường nghe kể rằng người của tứ đại tiên môn mạnh mẽ đến mức nào, bản lĩnh ra sao, kết quả thì sao? Liền như vậy!? Chỉ có vậy!?
“... Ta cũng chẳng biết,” Mộ Vãn Phong cũng bắt đầu hoài nghi nhân sinh. Tuy hắn đồng ý với kế hoạch của Cố Diệp Phong, nhưng thực tâm chẳng ôm một tia hy vọng nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT