Bọn họ vừa mới trải qua một trận chiến kịch liệt, linh lực còn chưa kịp khôi phục, hắn lại ngang nhiên lao vào đoạt lấy ấu thú Hỏa Tê Viêm, khiến cả nhóm chỉ có thể dùng tình trạng tồi tệ ấy để đối đầu với một con yêu thú sắp bước vào Hóa Thần kỳ!
Chưa kể, vì sự ích kỷ và lỗ mãng của hắn mà đã có một người trong nhóm bỏ mạng, đến nước này rồi hắn còn muốn gì nữa?
Nếu không phải cha hắn là trưởng lão Phong Tuyệt Môn, nếu không phải vì sợ hắn chết ở rừng Phù Nguyệt thì cả bọn cũng không toàn mạng, thì có cho tiền cũng không ai nguyện ý đi rèn luyện cùng loại người như hắn!
Bởi vì cành cây lớn hơi chĩa ra ngoài, chỉ có phần sát thân cây là vững chắc nên hai người phải đứng khá gần, gần đến mức hơi thở của cả hai như hoà vào nhau.
Từng đợt khí tức bên cạnh khẽ lướt qua, Cố Diệp Phong nghiêng đầu nhìn người đang đứng cạnh mình — một kẻ trầm tĩnh đến lạnh lùng, tóc đen bay nhẹ trong gió, vài sợi vô tình quệt qua mặt hắn, mang theo cảm giác nhột nhạt lẫn mùi hương hoa lan mờ nhạt, thoang thoảng mà khiến người ta ngây ngất.
Cố Diệp Phong hơi ngẩn người, tâm trí theo đó mà xao động, hoàn toàn quên mất cuộc chiến dưới tàng cây kia vẫn đang tiếp diễn.
Mặc Linh Nguyệt thấy tình hình chiến đấu ngày càng bất lợi, nghiêng đầu nhìn sang người bên cạnh đang lơ đãng, bình thản hỏi: “Họ sắp không trụ được rồi, có ra tay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT