Có lẽ vì thần hồn yêu thú bị cắn nuốt, chỉ còn sót lại một phần tàn niệm, nên nó vẫn nhớ được hơi thở của Cố Diệp Phong.
Dù hắn đã dùng ngưng hồn thảo để che giấu thần hồn, yêu thú vẫn chỉ cần liếc qua là nhận ra ngay.
Suy cho cùng, tàn niệm ấy thuộc về mẫu thân hắn. Mà trên đời này, hầu hết các bà mẹ chỉ cần nhìn một cái là biết đó có phải con mình hay không.
Dù chỉ là những tàn niệm còn sót lại, bọn yêu thú vẫn mang bản tính của chính mình. Có lẽ bị oán niệm và bản năng thúc đẩy, vừa thấy có người lạ tiến vào liền vây lại, tựa như muốn lập tức giết chết Cố Diệp Phong.
Dù trước đây đã bị trận pháp làm suy yếu phần lớn tu vi, nhưng sau hơn ngàn năm tồn tại trong tầng sâu của rừng Phù Nguyệt – nơi linh lực vô cùng nồng đậm – tu vi của chúng đã hồi phục và mạnh lên rõ rệt.
Cố Diệp Phong liên tục né tránh, nhưng số lượng yêu thú quá nhiều, khiến hắn gần như kiệt sức.
Huống hồ, hắn nhất thời không thể ra tay với những con mang theo khí tức thân quen kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play