Sắc mặt Trì Khê trong khoảnh khắc trắng bệch, xoay mặt đi, đã sớm chuẩn bị tinh thần sẽ bị ghét bỏ. Nhưng cho dù có bị ghét bỏ, hắn cũng không còn cách nào khác. Lần này là hắn quá mức, hắn chỉ còn mỗi thân thể này, có thể xem như một chút thành ý để xin lỗi, nếu Khúc Lan Y thích, vậy thì… cứ để y lấy đi.
Chỉ là vừa nghĩ đến việc Khúc Lan Y cũng sẽ lộ ra vẻ mặt ấy, đáy lòng hắn vẫn không nhịn được mà dậy men khó chịu. Dù vậy, hắn cũng chẳng để lộ chút gì ra ngoài, chỉ khẽ mím môi thật chặt.
Rồi sau đó, hắn cảm nhận được một nụ hôn rất nhẹ, tựa như cánh bướm đậu xuống miệng vết thương nơi môi hắn, như đóa hoa đẹp nhất đời khẽ chạm lên. Giống như đang nói với hắn rằng—y vĩnh viễn sẽ không bao giờ ghét bỏ hắn.
Chút phản kháng còn sót lại cũng tan biến trong nụ hôn ấy. Tuy từ tận đáy lòng, hắn không thích chuyện này, nhưng vì Khúc Lan Y thích, y thích là được rồi.
Khúc Lan Y dịu dàng hôn hắn, đến khi chạm vào một điểm, thân thể Trì Khê bỗng dưng cứng đờ.
Hắn vẫn rất sợ hãi. Đối với hắn, loại chuyện này chỉ gắn liền với đau đớn, hơn nữa… là cảm giác ghê tởm. Nhưng hiện tại, hắn không cảm thấy ghê tởm nữa, bởi vì người cùng hắn là Khúc Lan Y.
Hắn khép mắt lại, hàng mi run rẩy không ngừng, nhưng hắn vẫn nói với chính mình: đừng sợ, đừng sợ, cắn răng nhịn một chút rồi sẽ qua.
Thế nhưng, động tác trên người lại bất chợt dừng lại.
Trì Khê hoảng loạn mở to mắt, tưởng rằng là do mình biểu hiện không tốt, hoặc là chưa thể khiến y hài lòng. Tuy hắn không thích việc này, nhưng hắn nhớ rõ—người kia trước kia luôn rất hài lòng!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT