“Ngài nói gì cơ?” Như thể có một tia sét khổng lồ đánh thẳng vào đầu, Ân Phong Viễn cả người không kiểm soát được mà lùi về sau một bước, như thể không thể tin nổi những gì mình vừa nghe thấy, ánh mắt cậu cứng đờ, dừng lại trên người gọi là “em trai mới” kia.
Mộc Lạc Hằng vừa mới ra khỏi cô nhi viện, tuy đã trải qua trị liệu dinh dưỡng, trên mặt cũng có thêm chút thịt, nhưng vẫn nhỏ nhỏ gầy gầy, chỉ là đôi mắt xanh lam kia lại sáng rực, khi cười còn có hai lúm đồng tiền, trông rất dễ mến.
Nhưng Ân Phong Viễn lại chẳng thấy cậu dễ mến chút nào, trong mắt cậu, từng đường nét trên mặt cậu ta đều đáng ghét.
“Anh.” Mộc Lạc Hằng ngoan ngoãn gọi một tiếng, lúc đầu còn có chút rụt rè, nhưng sau đó đã bình tĩnh lại. Vài ngày qua trên tàu bay, cậu vẫn luôn tranh thủ học hỏi các loại lễ nghi và kiến thức. Cậu biết Trì Khê không phải người bình thường, cũng biết mình có một người anh trai, nên đã chuẩn bị kỹ càng, thậm chí còn chuẩn bị một món quà, hy vọng có thể hòa thuận với người anh này.
Tuy vóc dáng gầy yếu, nhưng Mộc Lạc Hằng trời sinh thông minh, lại có trí nhớ siêu phàm, đối với những nghi thức này học rất nhanh. Cậu nhỏ người nhưng đứng rất ngay ngắn, hướng về phía “anh trai” đưa ra món quà, dù “anh trai” không thích mình, cậu vẫn cố gắng hết sức muốn xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với anh ấy, “Đây là món quà em chuẩn bị cho anh ——”
Nhưng cậu còn chưa nói hết câu, món quà đã bị vung tay hất bay. Ân Phong Viễn không nhìn cậu lấy một cái, chỉ lạnh lùng nhìn thẳng vào Trì Khê: “Tôi không cần em trai gì hết.”
Trì Khê nhanh tay lẹ mắt bắt lấy hộp quà nhỏ bị hất ra, nắm chặt cái nơ bướm trên hộp, trông như có chút phiền muộn: “Không muốn à……”
Sự chần chừ ấy khiến trong lòng Ân Phong Viễn lóe lên một tia hy vọng mong manh, cũng khiến cái đầu vốn đang bốc hỏa của cậu dịu đi ít nhiều. Cha cậu là người thân cận với Trì gia, lại vì cứu Trì Khê mà qua đời, đối với Trì Khê, cậu không giống với tất cả những người khác, huống hồ là cái kẻ này từ xó xỉnh nào đó chui ra kia, Trì Khê chắc chắn sẽ để ý đến cảm nhận của cậu.
Cậu cố gắng bình tĩnh lại, gật đầu: “Không muốn.” Sợ Trì Khê không nhận ra mức độ nghiêm trọng, cậu còn bổ sung: “Trong nhà này, có cậu ta thì không có con.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play