Viên cầu đã nát rồi, Trì Khê cũng không còn để tâm nữa, dẫu sao thì cũng chỉ là một kẻ xa lạ, hắn chẳng có bao nhiêu tò mò.
Hơn nữa, người kia còn từng trộm đoạt kiếp phù du thạch, không dính líu gì với hắn thì càng tốt.
Thế nhưng, đoạn hình ảnh mà hắn thấy được từ kiếp phù du thạch ấy, lại mang đến cho Luyện Tinh Di vô vàn xác tín. Y có mối thù cần báo, tương lai chưa rõ sinh tử, y không dám có liên hệ gì với Trì Khê, thậm chí không dám để hắn nhớ đến mình — y là kẻ không có tương lai.
Thế nhưng hiện tại, tất cả đều đã không giống. Y đã nhìn thấy tương lai của bọn họ. Thì ra, thì ra hắn cũng thích y!
Đem tính mạng ra mà mạo hiểm đi trộm kiếp phù du thạch, quả nhiên là đúng!
Trì Khê đang sắc thuốc , dược hương lượn lờ phảng phất vương thêm vài sợi lan hương. Hắn nhịn không được mà nhớ tới người nọ toàn thân tuyết trắng, thanh âm như ngọc va nhau, tặng hắn một câu “ bồi lỗi”.
Ý nghĩ không biết tự lúc nào đã trôi đi rất xa, đột nhiên, từ sau lưng có người ôm lấy hắn. Trì Khê giật nảy mình, suýt nữa theo phản xạ mà làm đổ cả lò thuốc, lúc này mới nhớ ra trong phòng mình vẫn còn một người.
“Tiểu Khê, ta phải rời đi một lát, ngươi chờ ta.” Âm thanh nhất quán biếng nhác, phảng phất chuyện gì y cũng có thể tùy tiện, lúc này lại mang theo mười phần nghiêm túc, cho dù tận lực khắc chế, vẫn không giấu được tình ý đầy ắp như hoá thành thực thể.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play