Thời gian trong Thời Sát điện đã trôi đi trăm năm, tương ứng với nhân giới chỉ là một năm. Hiện tại, đã là ngàn năm trôi qua. Chuỗi chuông gió kết từ sao trời, cũng đã treo hơn một nghìn năm.
Nhờ pháp thuật đặc thù, cho dù trải qua ngàn năm sương gió, chuỗi chuông gió kia vẫn như xưa, không nhiễm nửa hạt bụi trần.
Một thân ảnh hắc y lặng lẽ bước đến trước chuông gió, tuy chuông gió chẳng đổi thay, nhưng chính hắn lại dần bị thời gian ăn mòn. Mái tóc bạc như tuyết từng tựa Thương Sơn phủ nguyệt, giờ đây đã lui tàn, hắc ám từ gót chân lan dần bao phủ toàn thân, tựa vực sâu đang lặng lẽ nuốt lấy cả tòa cung điện trống rỗng, muốn kéo hắn rơi vào bóng tối.
Giữa vực sâu tối mịt ấy, chỉ còn lại một chuỗi chuông gió ngân bạch, khiết tịnh như thuở ban sơ, giống hệt khi được một đôi tay non nớt đưa đến trước mặt hắn năm nào.
“Tắm rửa cho sạch sẽ, canh ba đêm nay đến phòng ta.”
Lời ấy là sư tôn phân phó rõ ràng lúc nhận đồ đệ. Trì Khê lập tức liên tưởng tới truyện xưa trong thoại bản về một con khỉ nào đó, không khỏi cảm thán: quả nhiên là tiên môn, truyền thừa nối tiếp, lời thoại trong thoại bản cũng không hẳn toàn là bịa đặt.
Nhưng sư tôn của hắn cũng thật không hổ là sư tôn, hiệu suất cao vô cùng — hôm nay thu đồ đệ, hôm nay liền muốn truyền nghệ. Hắn tất nhiên cầu còn không được, lập tức quay về phòng đệ tử chuẩn bị tắm rửa.
Các vị trưởng lão Vân Thượng Tông đều ở riêng trong điện của mình, nơi hắn ở chính là Tử Thần điện. Giữa các điện được nối với nhau bằng bậc ngọc trắng giữa mây, mây mù lượn lờ, như thể chốn Thiên cung.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play