Trì Khê liếc mắt nhìn hắn một cái, chẳng hiểu vì sao, khi nhìn thấy kẻ đột nhiên xuất hiện này — tuy xa lạ, lại cứ như quen biết từ lâu — hắn vậy mà... lại sinh ra một cảm giác thân thiết khó hiểu, không chút bài xích, thậm chí còn cảm thấy người kia tựa như ca ca của mình vậy.
Nhưng hắn nào có ca ca. Ngay cả cha mẹ mặt mũi ra sao cũng chưa từng được thấy. Hắn cũng chưa từng quen biết người này. Nhưng mà...
Trì Khê yên lặng thu hồi ánh mắt, không nói lời nào, xem như ngầm đồng ý cho y ở lại.
Hương thuốc nhàn nhạt tỏa ra từ chiếc lò nhỏ, tiếng củi cháy lách tách, ngoài cửa sổ là tiếng mưa rơi tí tách nhẹ nhàng, đâu đó trong núi rừng vọng lại tiếng côn trùng rả rích. Trong đêm như vậy, mọi thứ đều trở nên đặc biệt ấm áp.
Luyện Tinh Di nhìn Trì Khê cúi đầu sắc thuốc, hơi nước mờ mịt phủ quanh người, hàng mi dày rủ xuống, thuần tịnh như hài tử, lặng lẽ mà nhu hòa, lộ ra vẻ tinh xảo dịu dàng hiếm có.
Hắn đang sắc thuốc cho y, thật là cẩn thận. Luyện Tinh Di thầm nghĩ, không uổng công y vừa rồi khổ sở đến suýt cắn đứt đầu lưỡi, khụ, chắt ra một giọt máu.
Không hổ là tức phụ nhi của ta — tiểu Khê nhà ta, ôn hòa lại thiện lương, tâm ý tương thông, chỉ cần như thế liền phát hiện ra mọi điều.
Còn cái kẻ xấu số , trên người thủng bảy tám chỗ kia, Luyện Tinh Di đã sớm ném khỏi đầu. Dám khiến tiểu Khê tức giận đến thế, chắc chắn là tên đó sai rồi!
Cho dù không còn ký ức, tiểu khê vẫn đối đãi với y cẩn thận dịu dàng như vậy. Trái tim từng chứa đầy ý niệm báo thù bắt đầu thình thịch đập loạn, lẽ nào... lẽ nào tiểu Khê đối với y cũng là nhất kiến chung tình, tái kiến khuynh tâm?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT