Vòng cổ siết chặt trên cổ khiến Ân Phong Viễn gần như nghẹt thở, tựa như từng khắc từng khắc đều đang lên án và nhắc nhở cậu, giống như chính cậu cũng đang hành hạ một bản thân bất kham không còn lối thoát, rõ ràng đã biết tất cả sự thật, vậy mà vẫn không thể rời khỏi hắn dù chỉ một tấc.
Cồn làm tê liệt dòng suy nghĩ của Ân Phong Viễn, cho cậu một cái cớ để nói ra những điều như vậy. Ân Phong Viễn biết mình lúc này không tỉnh táo, thậm chí cũng chẳng rõ liệu bản thân có thật sự hy vọng hắn sẽ đồng ý hay không.
Nhưng cậu biết, nếu hắn gật đầu, cậu nhất định sẽ bất chấp tất cả mà kéo hắn chạy trốn, đến một nơi không ai biết đến, sau đó...
Sau đó thì sao? Ân Phong Viễn chưa từng nghĩ tới, và cũng không cần phải nghĩ tiếp nữa, bởi vì Trì Khê không chút do dự từ chối cậu.
“Đương nhiên là không được, ba sắp kết hôn rồi.” Hắn cứ thế dễ dàng từ chối cậu như lật bàn tay, hơn nữa lại một lần nữa nhấn mạnh rằng hắn sắp kết hôn với một người khác.
Ân Phong Viễn bị hắn nhẹ nhàng đẩy ra xa, Trì Khê như thể không thật sự tin vào những lời cậu nói, còn cười nói: “Xem ra đúng là uống không ít rượu đấy.”
Có lẽ hắn thật sự không hiểu, cũng có lẽ chỉ đang âm thầm cho cả hai một đường lui. Nếu như Ân Phong Viễn chưa từng xem đoạn video kia, nếu như Ân Phong Viễn vẫn còn sợ rằng tình cảm của mình sẽ đẩy Trì Khê ra xa, thì cậu có lẽ đã xoay người rời đi thật, giả vờ như bản thân chỉ là nhất thời say rượu.
Và Trì Khê cũng đã làm vậy, sớm hơn cả khi mình nhận ra điều đó, buông tay đẩy cậu ra, xoay lưng bước vào trong.
Nhưng hôm nay, tất cả cảm xúc hỗn độn bị đè nén bỗng trào dâng lên như vỡ bờ. Ân Phong Viễn đưa tay ra kéo hắn lại lần nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT