Hiện tại Tô Dật Thuấn thật sự rất kiệt sức, cả thể chất lẫn tinh thần đều vậy.
Một mặt, sự áp chế từ tin tức tố của Alpha khiến đôi tay cậu run lên, hoàn toàn không thể tự khống chế; mặt khác, cậu đang tức giận với chính mình vì cái tuyến lệ vô dụng này cứ không theo điều khiển mà trục trặc liên tục.
Cậu run rẩy đưa tay lau nước mắt trên mặt, ngẩng đầu nhìn Đỗ Hàn Sương nói: “Tôi không muốn khóc.”
Trên mặt thiếu niên còn dính vết phấn và cả máu mũi chưa lau sạch, mắt rưng rưng, nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh miệng nói rằng mình không muốn khóc.
Đỗ Hàn Sương hơi nhíu mày.
Trên xe hắn đã nhìn ra cảm xúc và biểu hiện kháng cự bất thường của cậu, liền đoán được rằng cậu chắc chắn không gặp chuyện tốt lành gì trong trường học.
Nhưng không ngờ lại là không thuận lợi đến mức này.
Đỗ Hàn Sương không nói một lời bước tới trước mặt cậu, lấy từ người ra một chiếc khăn tay, cúi người giúp cậu lau sạch những vết máu và phấn trên mặt.
Chủ nhiệm giáo vụ đứng bên cạnh cố gắng xoa dịu tình hình, nhưng nhìn động tác của Đỗ Hàn Sương, trong lòng không khỏi rùng mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT