Tô Dật Thuần đoán rằng những con số kia đại khái là mã hiệu gì đó, nhưng với trình độ của cậu thì hoàn toàn không hiểu nổi. Cậu vừa định gọi Cẩu Đông Tây ra hỏi thì đã bị một cú đâm lén từ phía sau khiến cả người loạng choạng chúi về phía trước mấy bước.
“Thuần Thuần!”
Tô Dật Thuần vừa ổn định lại thân thể, vừa quay đầu nhìn xem ai tới.
Đứa nhỏ kia trông cũng chỉ chừng mười lăm mười sáu tuổi, mặt mũi non nớt, cười lên liền toát ra vẻ ngốc nghếch, nhìn Tô Dật Thuần bằng ánh mắt như gà con nhìn thấy gà mái, cứ như thể giây tiếp theo sẽ ôm chân cậu gọi “ba ba” vậy.
“…Con trai của tôi hả,” Tô Dật Thuần đưa tay nhéo mặt nó một cái, giọng điệu mang theo bi thương sâu sắc: “Sao mặt con lại mềm như đậu hũ thế này, ba còn không nỡ gọi con là Cẩu Đông Tây nữa.”
“Thật ra cái tên đó đúng là không hợp với tôi, nhưng do chính tay ba đặt, tôi cũng đâu có quyền đổi tên,” gà con vẫn cứ cười rạng rỡ như vậy, trông chẳng khác gì sắp dang cánh khoe tài với phụ thân: “Ba có thể gọi tôi là mã hiệu cũng được, tôi không có tên, hệ thống đặt cho tôi số hiệu là 706.”
Cẩu Đông Tây vẫn là Cẩu Đông Tây, bất kể ở trong đầu nói chuyện hay xuất hiện hình người, cái mồm của nó vẫn luôn khiến người ta muốn đập chết — một miệng có thể thao thao bất tuyệt đến độ giết chết con kiến đang bò dưới đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT