Thời tiết dần ấm lên, kỳ khảo sát đầu tiên học kỳ hai lớp Mười Một cũng đến đúng hẹn.
Quan hệ hiện tại của Tô Dật Thuần với bạn học trong lớp vẫn còn hơi gượng gạo, có điều Đỗ Hàn Sương chắc là đã lặng lẽ tìm hiểu qua, cũng không nhắc lại chuyện bắt cậu phải đổi lớp nữa.
Phòng thi được sắp theo thành tích kỳ thi trước, thành tích của nguyên chủ vốn không khá lắm, chỉ thuộc dạng trung bình, thỉnh thoảng còn bị kéo tụt lại phía sau, nhưng cuối cùng vẫn có thể tự vực dậy, tính ra cũng là một dạng nhân tài hiếm có.
Ôn Mãn Thanh ngồi bên trái cậu trong phòng thi, còn hai mươi phút nữa mới bắt đầu thi, cậu ta đang dốc toàn lực dùng bút chì tô công thức chi chít bằng mực xanh lên mặt bàn, tư thế kia cứ như thể sắp đuổi kịp và vượt mặt học bá trường Bắc Thanh, khí thế ngông cuồng phóng khoáng, lại còn đủ nhàn rỗi để vừa làm quen vừa bắt chuyện với từng thí sinh xung quanh, ám chỉ khéo léo mong đối phương lát nữa có thể “đẩy đáp án ra ngoài một chút”.
Tô Dật Thuần cảm thấy mình nhìn quen bộ mặt thật của xã hội, cũng tự đúc kết được kha khá kinh nghiệm về nhân tình thế thái, nhưng vẫn không thể tưởng tượng được trên đời này lại có người không biết xấu hổ như Ôn Mãn Thanh. Người này lấy ra bản tổng hợp tư liệu từng đoạn văn, mặt trên dán hoặc ghi chép đầy những trích đoạn văn đậm tính chính trị, trong đó có không ít bài hắn chôm chỉa từ Nhật Báo Nhân Dân .
Cậu liếc sang Ôn Mãn Thanh đang vùi đầu khổ học, chẳng hiểu hắn học ngữ văn mà ôn công thức kiểu này, rốt cuộc có tác dụng gì chứ.
Trường cấp ba luôn sắp xếp thi cử giống kỳ thi đại học thật, buổi sáng thi ngữ văn có thể coi là chút an ủi hiếm hoi cho đám học sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play