Edit Ngọc Trúc
Hắc Hùng Trại không còn chỗ nào rộng hơn đại đường, từ trước tới nay các huynh đệ họp bàn đều ở đây, giờ làm hỉ yến cho đại đương gia, muốn cả trại náo nhiệt, thì cũng chỉ có nơi này mới đủ chỗ ngồi. Trên bàn đã bày đầy món trộn nguội, đồ ăn nóng thì để trong nồi giữ nhiệt. Khi đám người ngồi vào chỗ, nhà bếp cũng liền mang thịt thà thức ăn bày lên bàn.
Mỗi bàn tám món chính, bốn nguội bốn nóng, năm xưa chỉ có nhà giàu trong thành mới dám làm một bàn thế này khi gả cưới, nay bọn họ Hắc Hùng Trại cũng không kém cạnh ai.
Ngoài món thịt chính, còn có rau xanh, trại có không ít loại rau quả, đúng mùa nên rất tươi ngon, bày lên bàn vừa đẹp mắt lại giúp đỡ ngấy, ăn xong còn giải ngán, chẳng chê vào đâu được.
Rượu cũng có, nhưng đại đương gia không thích đám huynh đệ ngày thường uống rượu, chỉ lễ tết hay dịp vui như hôm nay mới uống một chút, mà cũng không dám uống say, sợ lỡ việc. Nếu thật sự uống tới độ lăn quay ra, sáng hôm sau nhất định bị treo biển giữa cổng trại cho mọi người chê cười.
Giờ người trong trại ai cũng biết chữ, tuy ngoài miệng hay nói lời thô tục, nhưng đó là thói quen khó bỏ, cũng đừng tưởng bọn họ ăn nói bậy bạ thì da mặt dày. Thật muốn bị treo giữa trại, chỉ sợ tháng sau cũng chẳng dám lảng vảng trong trại nữa, mặt mũi không còn.
Chu Tứ đi đường không giống mấy nhà tử tế trong thành, hắn mang khí chất ngả ngớn, bước đi vững vàng, sải chân cũng lớn, nhưng tuyệt không xốc nảy mỹ nhân trên vai. Chỉ là dáng người mỹ nhân mảnh mai, lại bị xương vai hắn ép đau, mới đi mấy bước mỹ nhân đã khẽ giật giật hai lần, rõ ràng bị va đến đau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT