Edit Ngọc Trúc
“Hắt xì ——” Chu Tứ đưa tay dụi mũi. Hắn vốn thân thể cường tráng, từ nhỏ đến lớn chưa từng mắc bệnh, vậy mà đột nhiên lại hắt hơi. Ánh mắt vừa chuyển liền dừng lại trên người Tần Tương – người vừa bị bắt từ lính đưa tới.
“Đại đương gia, nhìn ta làm gì?” Tần Tương nhốn nháo, “Không lẽ ngài hắt hơi cũng tính lên đầu ta?”
“Quả thực như có người đang bất mãn, mắng ta sau lưng.”
Lời của Chu Tứ chẳng khác gì chỉ mặt gọi tên, nhưng Tần Tương da mặt dày, chỉ cần không chỉ đích danh thì tuyệt không nhận tội. Hắn thậm chí còn trêu chọc: “Đại đương gia nói vậy oan uổng ta rồi. Mới thành hôn không lâu, ngài đáng ra phải ôm mỹ nhân trong ngực, hồng tụ thêm hương, này lại đơn gối lẻ bóng, có khi là có ai đó đang thay ngài bất bình.”
“Còn không kịp Tần tiên sinh ngài sắp cáo lão về quê, đến thân mình cũng lo chưa xong.” Chu Tứ chẳng buồn ngẩng đầu, thuận miệng phản pháo, mắng người như không mắng, một chút cũng không tổn hại bản thân.
“Ta nói này đại đương gia, cái miệng của ngươi đó, nếu đổi thành nhà khác, sớm bị người ta túm bỏ bao tải mà đánh cho một trận.” Tần Tương tức xì khói. Hắn thân mình lo chưa xong là chuyện thật, chẳng lẽ hắn không muốn cưới vợ? Rõ ràng là Chu Tứ vô tình ép hắn làm việc đến chẳng có thời gian ngơi nghỉ, có lòng thì cũng đâu tự vẽ ra được cô nương nào mà cưới?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT