Giản Việt vội vàng nói tiếp: “Thiếu gia, tôi là bí thư thôn mà, mỗi ngày tôi phải đến thôn ký tên điểm danh ít nhất một lần. Nếu vừa mới nhận chức mà đã nghỉ liên tục, dân làng sẽ nghĩ sao về tôi chứ?”
Thẩm Ngọc Thù cười lạnh: “Cái chức bí thư thôn ấy còn quan trọng hơn cả cái mạng của cậu à?”
Giản Việt lập tức đáp: “Tất nhiên là không rồi, còn có thứ quan trọng hơn nữa!”
Thẩm Ngọc Thù nhướng mày: “Gì cơ?”
Chẳng lẽ là cái mức lương bèo bọt đó?
Anh đang nghĩ vậy thì…
Giản Việt cười tươi nói: “Tất nhiên là chuyện của thiếu gia rồi! Trong lòng của lão nô, không có chuyện gì quan trọng bằng chuyện của thiếu gia cả!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT