Cô lười biếng tựa trên ghế sô pha, biểu cảm, dáng ngồi, ánh mắt, thậm chí từng sợi tóc đều toát lên vẻ hờ hững, chẳng có lấy chút nào gọi là “vui”.
Thẩm Mặc đã quá quen với kiểu miệng nói một đằng, lòng nghĩ một nẻo của cô. Anh đưa tay xoa nhẹ mái tóc cô, khẽ cười.
Bạch Ấu Vi khép hờ mắt, nghiêng người dựa vào sofa, khẽ nói:
“Hồi đó… anh từng hứa với mẹ em sẽ đưa em về Dương Châu, dù không thực hiện được…nhưng nếu giờ có thể đưa em đến trước mặt bà ấy, coi như cũng hoàn thành nhiệm vụ rồi. Vậy sau này… chúng ta không cần gặp lại nữa đúng không?”
Động tác của Thẩm Mặc khựng lại, rồi chậm rãi thu tay về.
“Anh Mặc… anh sắp rời đi à?”
Một giọng nhỏ xíu vang lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT