Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, đầu óc Bạch Ấu Vi vẫn còn ngơ ngác.
Gác mái vẫn sáng đèn, bên ngoài trời vẫn mưa không ngớt, khiến cô chẳng thể xác định mình đã ngủ bao lâu. 
Đến khi Nghiêm Thanh Văn nói bây giờ là bảy giờ ba mươi lăm phút, cô mới biết mình ngủ được khoảng bốn tiếng.
Lý Lý và Lữ Ưng sau một đêm nghỉ ngơi thì sắc mặt đã khá hơn nhiều. Ngược lại, Chu Thư thì mặt đỏ bừng, nhìn như bị sốt.
Tô Mạn vừa xếp lại chăn gối vừa nhỏ giọng càu nhàu: 
“Bị sốt cũng không nói một tiếng, cứ nhịn như thế để ai thương hả? Cố ý tỏ ra đáng thương cho ai xem?”
Chu Thư chóng mặt khó chịu, tựa vào tường không nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play