Lữ Ưng không nhịn được, ghé tai Nghiêm Thanh Văn thì thầm:
“Chẳng phải bọn họ đã mua súng và đạn từ chỗ chúng ta sao? Sao không mang ra dùng?”
Nghiêm Thanh Văn đáp: “Có thể... hết đạn rồi.”
Những người chưa từng được huấn luyện bài bản, dù có vũ khí sát thương trong tay thì cũng chỉ biết nổ súng loạn xạ. Khoảng cách hơi xa một chút là không trúng được gì.
Dù sao thì chuyện này cũng chẳng liên quan đến bọn họ nên Nghiêm Thanh Văn dẫn người rút sang một bên, chờ xem Thẩm Mặc định xử lý thế nào.
Anh ta chú ý thấy vẻ mặt của Thẩm Mặc khá lạnh nhạt, trông rất bình tĩnh, chắc trong lòng đã có tính toán. Mà cô gái ngồi xe lăn bên cạnh cậu ta, sắc mặt càng thú vị hơn, hoàn toàn mang dáng vẻ thờ ơ, uể oải, chẳng hề bận tâm.
Thật thú vị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT