Nụ cười trên mặt Phó Diệu Tuyết lập tức biến mất sạch sẽ.
Cô cau mày nhìn chằm chằm Đỗ Lai, không vui nói:
“Anh đã nửa chết nửa sống rồi còn tranh làm lão đại với tôi làm gì? Anh quên ông nội tôi là ai à?”
Đỗ Lai uống ngụm nước nóng, lúc này cũng chẳng còn bao nhiêu lửa giận, bình tĩnh đáp:
“Phó Lợi Sinh là Phó Lợi Sinh, còn cô là cô. Cô có biết cách xác định phương hướng trên biển không? Cô có biết tìm thức ăn thế nào không? Nếu gặp côn trùng độc hay rắn, cô có biết xử lý khẩn cấp không?”
Phó Diệu Tuyết bị hỏi nghẹn họng, cau mày suy nghĩ một lúc, rồi ngẩng đầu nhìn anh:
“Anh biết sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play