Khi quay lại bãi biển, trời đã hoàn toàn tối.
Nhưng trăng trên biển lại đặc biệt to, đặc biệt sáng, ánh sáng rực rỡ chiếu xuống bãi cát, phản chiếu thành một màu bạc mênh mang như tuyết.
Đỗ Lai kiểm tra ký hiệu “SOS” mà anh đã xếp. Ngoài việc vài hòn đá hơi lún xuống thì hình dạng vẫn y nguyên như lúc anh rời đi, nghĩa là, không có đội cứu hộ nào đến cả.
Không ai phát hiện ra họ.
Kết quả này khiến Đỗ Lai chán nản đến cực điểm. Anh không dám nghĩ, nếu mình cứ bị kẹt ở đây mãi thì sẽ thành ra thế nào. Còn Tiểu Đậu và Tiểu Miêu cùng đám trẻ kia, chúng sẽ ra sao?
Chẳng lẽ là vì anh đã làm quá nhiều chuyện xấu nên mới phải chịu báo ứng thế này sao?
“Đỗ Lai, tối nay chúng ta ngủ ở đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play