“Nước? Ở đâu?”
Phó Diệu Tuyết lập tức tỉnh táo hẳn, mắt láo liên nhìn xung quanh: “Nước đâu? Tôi chẳng thấy nước đâu cả!”
Trước mắt cô chỉ có một rừng trúc rậm rạp, thêm vài loại cây bụi chẳng biết tên, cỏ dại mọc um tùm, ẩm thấp ngột ngạt đến mức ngay cả muỗi mòng dường như cũng sắp bị nghẹt thở trong cái không khí oi bức này.
Đỗ Lai đặt cô xuống, đi thẳng đến rừng trúc phía trước, rút hòn đá dẹt vừa dùng lúc nãy, chọn chỗ bén nhất mà chặt từng nhát mạnh vào thân trúc.
“Anh làm gì thế? Chặt trúc để làm gì?”
Tiểu thư cũng lò dò đi tới, miệng không ngừng càm ràm:
“Không phải đi tìm nguồn nước sao? Tôi sắp khát chết rồi, anh nhìn tôi đi, khát đến mức mồ hôi cũng không chảy nữa, tôi sắp say nắng luôn rồi đó, vậy mà anh còn chặt trúc làm gì, rốt cuộc có đi nữa không…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play