Món ăn còn chưa mang lên, chưa có gì để thưởng thức nhưng bầu không khí giữa họ vẫn rất tốt.
Tô Mạn bắt đầu thấy thích cái không gian yên tĩnh, ánh sáng dìu dịu này. 
Cô tưởng tượng, nếu Lư Vũ Văn cũng mở một nhà hàng như vậy thì phải chọn địa điểm, phải trang trí, phải đào tạo nhân viên phục vụ, còn cần thuê cả một đội ngũ bếp giỏi… việc nào cũng khó khăn.
Hẳn sẽ rất mệt nhỉ?
“Nhà hàng này… có được xem là nhà hàng Tây tốt nhất ở Thượng Hải không?” Tô Mạn hỏi.
Lư Vũ Văn nhìn quanh một lượt:
“Thuộc loại cao cấp nhưng chưa phải đỉnh nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play