Tô Mạn buột miệng: “Đương nhiên là vì quá đắt rồi!”
Đầu dây bên kia, Lư Vũ Văn như thở phào nhẹ nhõm, khẽ bật cười một tiếng.
Tô Mạn nghiêm túc nói: 
“Cái váy mấy ngàn tệ thì tôi không tính nhưng bộ trang sức này ít nhất cũng bảy, tám vạn. Vô cớ, sao tôi có thể nhận món quà đắt đỏ như vậy? Dù sao cũng phải thế này, hoặc tôi trả lại cho anh, hoặc anh gửi bảng giá qua, tôi chuyển khoản cho anh.”
Lư Vũ Văn kiên nhẫn nghe hết, ôn hòa đáp: “Cô đừng vội…”
“Tôi không có vội!” Tô Mạn lập tức cắt lời.
Giọng cô đầy kích động khiến Lư Vũ Văn khẽ bật cười thấp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play