Lúc nhỏ thì không thấy gì, nhưng càng lớn, hoàn cảnh càng lúng túng…
Không thể hòa nhập hẳn với hội con gái, cũng chẳng thể vô tư bá vai bá cổ, xưng huynh gọi đệ với bọn con trai.
Cô vốn không thích nghĩ nhiều, cảm thấy như thế là yếu đuối. 
Cũng không muốn kể với cha mẹ rằng ngoài Lý Lý ra, mình gần như chẳng còn ai là bạn, vì nói ra cũng vô ích, bạn bè đâu phải muốn là có.
Tô Mạn cùng Lư Vũ Văn quay lại phòng bệnh.
Cô hỏi: 
“Lúc nãy nghe anh nói với ba mẹ tôi chuyện mở chi nhánh, anh đến Thượng Hải là vì việc đó sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play