Tô Mạn vốn quen thẳng thắn, vậy mà đứng trước Lư Vũ Văn lại trở nên ngại ngùng, cứ nghĩ ngợi so đo đủ điều…
Có lẽ vì chưa thân nên không thoải mái như khi ở cạnh người nhà bạn bè chăng?
Cô tự an ủi, tự tìm lý do trong lòng.
“Mạn Mạn.”
Tô Mạn ngẩng đầu, nhìn sang Lư Vũ Văn.
Anh mỉm cười ôn hòa:
“Ngày mai sau khi lấy được chứng minh thư tạm, tôi sẽ chuyển đến khách sạn. Hai hôm nay ở nhờ nhà cô, thật ra đã làm phiền mọi người rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT