“Không có, không liên quan đến anh, là tôi…”
Tô Mạn không biết phải giải thích thế nào, càng nói càng thấy mình vụng về nên dứt khoát ngậm miệng, im lặng lái xe.
Con đường đêm vắng vẻ, yên tĩnh, chỉ còn ánh đèn đường trắng lạnh phủ xuống.
Trong xe cũng yên ắng không một tiếng động.
Lư Vũ Văn biết điều, không mở miệng thêm để khỏi làm bầu không khí thêm gượng gạo.
Nhưng Tô Mạn càng nghĩ càng thấy khó xử - người ta vừa cứu ba cô mà thái độ của cô khi nãy chẳng khác nào cố tình bày sắc mặt khó chịu.
Rõ ràng trong lòng cô cũng muốn bày tỏ sự biết ơn mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play