“Trời ơi, khó quá… Phó Diệu Tuyết à, cô hành hạ người ta đến thế mà anh ta còn không hận cô là may lắm rồi, đòi yêu thương gì nữa chứ?!”
Cô gặp một bài toán khó.
Ở thời tuyến này, không có Trò Chơi Búp Bê, Phó Diệu Tuyết vẫn coi Đỗ Lai như chó nuôi trong nhà. Dù có “bàn tay Thượng đế”, cô cũng khó mà thay đổi được mối quan hệ của họ.
“Dù có nảy sinh tình cảm thì cũng là hội chứng Stockholm, quá độc hại rồi, phải phê phán! Phải triệt để phê phán!”
“Thôi vậy… đẩy thời gian của Đỗ Lai về trước, để anh ta quay lại tàu đi… Phó Diệu Tuyết cũng nên rời khỏi cái biệt thự quái gở kia đi, suốt ngày ở đó rồi thành kẻ biến thái mất! Cho cô ta đi du lịch, hít thở không khí… Gửi cô ta lên tàu, tình cờ gặp ảo thuật gia trên tàu…”
Cô vừa chỉnh sửa vừa thở dài.
“Nhưng mà như vậy vẫn không ăn thua… Với cái tính chảnh choẹ của Phó Diệu Tuyết, ích kỷ bá đạo, chẳng biết lý lẽ, nếu cô ta vừa mắt tên ảo thuật gia, kiểu gì cũng mang về nhà, rồi lại nuôi như chó… Thì cũng vậy à…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play