"Câu đối hơi lệch rồi, phía bắc cao hơn một chút."
"Như vậy được chưa?"
"Ừ, gần đúng rồi."
"Cái trâm... đeo rất đẹp." Đôi mắt Tống Đình Chu nhìn chằm chằm vào tờ giấy hồ dán câu đối xuân trên tay, cố gắng giữ cho giọng mình bình tĩnh.
"À, cảm ơn." Mạnh Vãn ngượng ngùng đáp lại hắn, cũng không biết mình đang xấu hổ vì điều gì.
Thường Kim Hoa đi ngang qua cửa chính, không nỡ nhìn hai người dán câu đối xuân xiêu vẹo, dứt khoát đi ra ngoài: "Ta đi chúc Tết nhà khác, hai con... hai con cứ tự nhiên."
Bà mặc một bộ quần áo bông váy chỉnh tề sạch sẽ, màu sắc hơi nhạt, chắc là bộ đồ bà vẫn luôn giữ gìn từ thời trẻ. Thời gian gấp gáp, tấm vải Mạnh Vãn mua cho Thường Kim Hoa vẫn chưa kịp may thành bộ đồ mới cho bà mặc, nhưng tâm trạng bà lại vui vẻ hơn năm ngoái nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play