Tống Đình Chu bất ngờ quay đầu lại nhìn cậu một cái: "Dạo này sách đều để chồng ở bên rương, em tự chọn đi."
Mạnh Vãn không động đến cuốn sách hắn vừa đặt xuống, mà tùy ý cầm một quyển sách trên rương, mở ra xem là chữ viết của Tống Đình Chu, có thể thấy được là hắn tự sao chép lại, bên cạnh còn dùng chữ nhỏ chú giải, giải thích độc đáo lại không cứng nhắc.
Cậu lại đại khái mở ra mấy quyển, đều là như thế.
Trầm mặc một lát, Mạnh Vãn thật sự không nghĩ ra, Tống Đình Chu đọc sách cực kỳ nghiêm túc nỗ lực, mỗi ngày trời chưa sáng đã dậy đọc sách, buổi tối lại mỗi đêm cầm đuốc soi đêm đọc, nếu nói hắn không có thiên phú đọc sách, chỉ riêng cái kiểu chữ kia thôi cũng không giống.
"Biểu ca, kỳ thi Hương khảo hạch đều thi những gì ạ?"
Tống Đình Chu đang tìm trong ngăn tủ những tờ giấy cũ thích hợp để làm mẫu chữ cho Mạnh Vãn, nghe cậu hỏi thì cúi đầu im lặng, sắp xếp lại một xấp giấy cũ rồi mới nói: "Thi Hương khảo thi Tứ thư, bát cổ văn và thiếp kinh thơ."
"À, ra vậy," Mạnh Vãn biết bát cổ văn, nhưng không biết viết, thiếp kinh thơ chính là xem kinh viết thơ sao, cậu cũng hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT