Hai mươi tám văn một tờ vẫn hơi đắt, ít người mua, nhưng mua câu đối mây tường, chữ phúc và tranh rắn xuân thì nhiều.
"Hai mươi tám văn một tờ đúng không? Vậy số còn lại ta lấy hết, cái 'kim xà đưa phúc' này cũng giữ lại cho ta mười tờ, người ở đây đông, nếu hai vị tin ta, bán xong tranh Tết thì đến cửa hàng tìm ta, ta trả tiền cho hai tiểu ca." Hoàng chưởng quầy đã nghe được giá từ trong đám đông, quả thật hơi đắt, nhưng dùng làm quà biếu thì không tệ, lễ vật rẻ tiền thật sự không dám mang đi tặng.
Tống Đình Chu cầm những bức tranh Hoàng chưởng quầy muốn đưa cho ông ta, Mạnh Vãn khách khí với Hoàng chưởng quầy: "Ngài nói gì vậy, tranh ngài cứ cầm trước đi, ta với biểu ca bận xong rồi sẽ qua. Nếu không đủ, ta sẽ lại vẽ cho ngài."
Hoàng chưởng quầy ôm tranh vui vẻ hớn hở đi rồi, đến cửa hàng ngẫm nghĩ lại thấy không đúng.
"Tiểu ca nhi kia nói lại vẽ cho ta?"
"Những thứ này đều do tay cậu ta vẽ?"
"Không thể nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT