“Tôi biết rồi! Thẩm Tư chắc chắn đang ở trong cái lồng!” Từng Nhậm như bừng tỉnh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, “Quẻ tượng nói với tôi nơi an toàn nhất chính là cái lồng sắt, Thẩm Tư mất tích, lại còn tờ giấy kia viết là ‘thượng’, không sai, chắc chắn cậu ấy bị nhốt trong lồng sắt.”
Từng Nhậm ném bàn xem bói sang một bên, vội vàng chạy đến bên cạnh quầy tạp hóa nhỏ, khiêng cái thang lại, đặt thẳng dưới cái lồng sắt, thở hổn hển leo lên từng bậc.
Cái quầy tạp hóa này vốn mở trong công viên, thỉnh thoảng làm luôn cả nhiệm vụ bảo vệ công viên. Tuy gần đây vì cầu sinh giả trở lại mà đã đóng cửa từ lâu, nhưng cái thang vẫn còn đó, rất chắc chắn, đủ để Từng Nhậm leo đến tận đỉnh.
“Thẩm Tư!” Từng Nhậm thở hổn hển đứng trên thang, “Tôi đến cứu cậu! Ủa? Không có ai à?”
“Ở đây.” Thẩm Tư mở miệng, mặt không cảm xúc.
Từng Nhậm chớp mắt, quay sang nhìn bên cạnh lồng sắt. Thẩm Tư đang ngồi trong đó, máu đã đông lại trên mặt, nhìn có phần thảm hại.
“Đừng lo! Tôi sẽ cứu cậu ra ngay!” Từng Nhậm vừa tụt xuống thang vừa lẩm bẩm, “Thật thần kỳ, rõ ràng đứng dưới không thấy người trong lồng sắt, nhưng leo lên cao ngang với lồng lại thấy được… rốt cuộc đây là cái Du Hí Tràng quái gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT