“Thẩm Tư?” Từng Nhậm chạy vòng vòng như ruồi mất đầu, “Người đâu rồi? Chẳng lẽ quẻ tượng có ý là bảo Thẩm Tư làm mồi nhử để đảm bảo an toàn cho tôi? Không phải chứ! Tôi không cần đâu nha!”
“Phía trên.” Thẩm Tư vỗ vỗ lồng sắt, cậu buông tay xuống, máu tươi theo cằm nhỏ giọt, rơi lên lồng sắt phía dưới.
Từng Nhậm lại như hoàn toàn không nghe thấy gì, vẫn không ngừng nhìn quanh. Thẩm Tư thậm chí còn thấy anh ta ngẩng đầu lên nhìn lên trên, nhưng ngay cả như vậy hắn vẫn như chẳng thấy gì, chỉ hoảng hốt quay đầu tìm quanh. Nhìn qua là thật sự không thấy cậu, chẳng lẽ cái lồng sắt này còn có tác dụng ẩn thân?
“Thẩm Tư, cậu ở đâu vậy? Đừng dọa tôi mà!” Từng Nhậm hoảng hốt kêu lên.
Có thể một người sống sờ sờ ngay trước mắt đột nhiên biến mất, thực sự khiến người ta sợ hãi, nhất là khi chính anh ta chọn lộ tuyến này. Thẩm Tư nhìn anh ta không ngừng gọi mình, cuối cùng tuyệt vọng ngồi bệt xuống đất, môi trắng bệch, người run không ngừng, như thể sắp buông xuôi tất cả.
Qua ba giây, Từng Nhậm đặt bàn bát quái của mình xuống đất, hít sâu một hơi như đang dốc hết sức: “Tôi là thần toán mà! Nhất định có thể tìm được cậu!”
Không thể trông mong được gì từ người này, Thẩm Tư chống tay lên lồng sắt đứng dậy. Những thanh lồng sắt lạnh băng như khối băng cứng ngắt, chạm nhiều vài lần e là sẽ dính cứng vào tay. Cửa lồng sắt đã biến mất, hoàn toàn không có lối ra nào có thể tìm được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play