Gió lặng lẽ thổi qua, lay động những đóa hoa hồng nhạt và lá cây xanh biếc, tất cả như hoà lẫn vào hình ảnh thi thể cứng đờ trong sợ hãi và cái chết.
Khung cảnh này khiến người ta rợn tóc gáy, thậm chí có phần quỷ dị khó hiểu. Thẩm Tư vẫn đứng nguyên tại chỗ, cho đến khi Giản Niệm và những người khác tìm đến.
“Thẩm Tư?” Giản Niệm tiến lại, đặt tay lên vai cậu, “Cậu không sao chứ?”
“Không sao.” Thẩm Tư nhìn xuống thi thể dưới đất, “Tôi chỉ đang nghĩ một chuyện.”
Giọng cậu rất khẽ, mang theo chút bi thương khó nhận ra: “Tôi chỉ là đang nghĩ, ngay cả trong mơ cũng có thể xảy ra chuyện thế này, thì rốt cuộc người nọ phải ghét thực vật đến mức nào…”
“Ghét… thực vật?” Giản Niệm hơi sững người, một lúc sau mới hiểu được ý cậu.
Thi thể của Tôn Ý Xa bị dây bìm bìm quấn chặt, bộ xương khô đầy những đoá hoa, xung quanh là vô số cỏ dại, những thứ quái dị đáng sợ kia đều có thực vật đi kèm. Ngay cả thứ khiến người ta sợ đến chết cũng sinh trưởng trên thực vật. Đây là hình tượng của thực vật trong tiềm thức mộng chủ nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play