Phòng ở không lớn, nhưng để dọn dẹp đến mức có thể ở được thì vẫn phải tốn một phen công sức, đến khi dọn xong trời cũng đã khuya, Giản Niệm ngồi trên ghế sô pha phủi bụi trên áo khoác, áo khoác đen dính bụi dưới ánh đèn trông đặc biệt rõ ràng.
“Cậu muốn ăn gì?” Thẩm Tư hỏi hắn.
Động tác phủi bụi khựng lại, Giản Niệm hơi nghi hoặc nhìn cậu, một lúc sau mới nghiêng đầu, “Cậu đồng ý cho tôi ở lại à?”
“Vốn dĩ chìa khóa đã là để lại cho cậu, cậu qua đây cũng rất bình thường.” Giọng Thẩm Tư bình tĩnh, “Chỉ là tôi đã sớm quên mất chuyện từng để chìa khóa lại.”
Giản Niệm nhìn cậu, một lúc sau nở nụ cười, “Thẩm Tư đúng là kiểu người có gì nói nấy, chưa bao giờ để tâm mấy lời đó có thể khiến người khác buồn hay không. Quả nhiên, chuyện tôi có khổ sở hay không hình như chưa bao giờ nằm trong phạm vi cân nhắc của cậu cả, thật là khó.”
Thẩm Tư hơi nghiêng đầu nhìn hắn một cách khó hiểu, “Cậu buồn vì chuyện gì?”
“Cậu quên mất cả chuyện từng để lại chìa khóa cho tôi, như vậy không đáng để tôi buồn à?” Giản Niệm vẫn cười, nụ cười rất rạng rỡ, hoàn toàn không nhìn ra vẻ đau lòng trên bề mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT