Tổng giám đốc bận rộn đến tận khuya mới về nhà.
Nghệ sĩ vô danh vẫn chưa ngủ, anh nấu một bàn đầy ắp thức ăn, nguội thì hâm nóng, nguội rồi lại nóng.
Vậy nên khi tổng giám đốc về nhà, cơm nước trên bàn vẫn còn nóng.
Đúng là lần đầu tổng giám đốc vừa về nhà đã có cơm nước nóng hổi dọn sẵn để ăn.
Thậm chí trước kia cậu còn chưa từng ăn cơm do ba mẹ nấu.
Nghĩ đến đây, tổng giám đốc chợt thấy sống mũi hơi cay: - Hiểu Trà, trước giờ tôi chưa bao giờ ăn cơm nhà nấu.
Hiểu Trà dịu dàng mỉm cười, đưa tay vuốt ve mái tóc của Chung Sài: - Vậy sau này ngày nào tôi cũng nấu cho cậu.
Chung Sài vừa ăn ngấu nghiến vừa cảm động chảy nước mắt: - Ngon quá.
Trong thời gian dịch bệnh không đặt đồ ăn bên ngoài được, Hiểu Trà ở nhà học nấu ăn từ mẹ, tay nghề tiến bộ vượt bậc, có thể làm một bàn Mãn Hán toàn tịch.
Bình thường Chung Sài ăn cơm cũng chỉ để đối phó với công việc, không thì cũng chỉ để đối phó với cái bụng, hiếm khi có cơ hội thưởng thức món ăn, vì vậy cậu ăn rất ngon miệng.
Hiểu Trà: - Cậu ăn chậm thôi kẻo nghẹn.
Chung Sài: - Tôi rất muốn gọi anh một tiếng...
Hiểu Trà: “?”
Chung Sài: - Mommy!
Hiểu Trà: "..."
Cậu là tổng giám đốc, cậu nói gì cũng đúng.
Cơm nước xong xuôi Hiểu Trà dọn chén đũa vào máy rửa chén, Chung Sài tắm xong rồi nằm trên chiếc giường lớn.
Mặc bộ đồ ngủ cá sấu.
Hiểu Trà: "..."
Tổng giám đốc đúng là vẫn còn con nít.
Chung Sài ôm laptop ngồi trên giường, thấy Hiểu Trà vào bèn vỗ chỗ trống bên cạnh: - Cực cho anh rồi, ngày mai tôi sẽ thuê người giúp việc lo liệu việc nhà, anh cứ yên tâm đi làm đi đừng bận tâm tới mấy chuyện này. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t ( truyện trên app T•Y•T )
Hiểu Trà: - Ừm, nghe cậu hết.
Anh ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Chung Sài đọc sách.
Chung Sài chợt ghé sát lại, tóc cậu vẫn chưa khô, giống như một chú cún con ướt sũng, chú cún con chớp mắt hỏi: - Anh đang đọc sách gì vậy?
Hiểu Trà đưa bìa sách cho Chung Sài xem: - Tôi lấy đại trong thư phòng, “Lời Tỏ Tình Thầm Lặng”, Tiểu Sài đọc chưa?
Chung Sài: - Chưa, anh đọc xong thì kể tôi nghe đi!
Thực ra Chung Sài rất thích đọc sách, nhưng công việc bận quá, vốn không có thời gian để yên tĩnh đọc hết.
Hiểu Trà: - Để tôi sấy tóc cho cậu, lát nữa gió điều hòa thổi dễ bị cảm.
Chung Sài: - Ừm.
Tóc của Chung Sài chưa từng nhuộm hay uốn, sợi tóc chắc khỏe, mềm mại suôn mượt, chẳng mấy chốc đã khô.
Chung Sài lại lần nữa cảm động suýt chảy nước mắt: - Đây là lần đầu tiên có người sấy tóc cho tôi.
Hiểu Trà: - Ở tiệm cắt tóc thì sao?
Chung Sài: - Đây là lần đầu tiên có người sấy tóc cho tôi ở nhà.
Hiểu Trà: Đây là tuổi thơ thiếu thốn tình thân của người giàu đó à?
Nhưng Chung Sài cũng không buồn bã nữa, cậu còn một văn kiện chưa xử lý xong, ôm laptop tay gõ chữ như bay: - Nếu anh buồn ngủ thì ngủ trước đi, tôi sắp xong rồi.
Hiểu Trà lắc đầu: - Không sao, tôi đợi cậu.
Rất nhanh Chung Sài đã giải quyết công việc xong xuôi, khép laptop lại rồi nằm xuống.
Hiểu Trà ngửi thấy trên người Chung Sài có hương chanh thoang thoảng, vừa thanh mát vừa chua nhẹ.
Hiểu Trà: - Tiểu Sài dùng sữa tắm hương chanh à?
Chung Sài: - Không phải sữa tắm, là pheromone của tôi, cũng sắp đến kỳ rồi.
Hiểu Trà không tỏ vẻ gì: - À.
Chung Sài nằm trong chăn nhìn anh: - Muốn hôn không?
Hiểu Trà: - ?
Chung Sài: - Dù sao cũng do tôi quyết định.
Sau đó Hiểu Trà đã bị Chung Sài cưỡng hôn!
Trước đây Hiểu Trà từng lo lắng một omega như Chung Sài liệu có sở thích đặc biệt nào không.
Thậm chí đã chuẩn bị tâm lý vì yêu mà làm O.
Nhưng ngoài dự đoán là vẫn diễn ra theo các bước AO bình thường.
Chung Sài làm O, Hiểu Trà cảm động chảy nước mắt!
Sau khi làm xong Chung Sài ngồi bên mép giường hút thuốc.
Nhưng mà bị sặc.
Hiểu Trà giật lấy điếu thuốc rồi dụi vào gạt tàn.
Hiểu Trà: - Lần đầu cậu hút thuốc đúng không?
Chung Sài: - Sao anh biết?
Hiểu Trà: - Chưa thấy ai thường hút thuốc mà bị sặc không thở nổi như cậu cả.
Chung Sài: - Bọn họ nói “Sau khi làm chuyện đó xong thì hút một điếu, sướng hơn cả thần tiên”, nên tôi cũng muốn thử xem.
Hiểu Trà: - Nếu cậu bị sặc lên chầu trời thì đúng là cũng thành tiên rồi.
Chung Sài: - Có lý, vậy tôi không hút nữa.
Hiểu Trà ngồi bên mép giường, bỗng nhiên nhận ra ảnh chụp chung ở đầu giường lại là Chung Sài và Tiền Nam Hựu!
Anh chua lòm nói: - Tiểu Sài, tôi chỉ có sáu múi cơ bụng, hơn nữa đây còn là lần đầu tiên, không có kinh nghiệm gì, chắc không bằng Tiền Nam Hựu kia đâu đúng không?
Chung Sài khó hiểu: - Tôi cũng là lần đầu tiên mà! Cho nên tôi cũng không có kinh nghiệm, anh đừng chê tôi mới đúng... Sao lại so sánh với Tiền Nam Hựu? Tôi không cho phép anh đem bản thân ra so sánh với anh ta.
Hiểu Trà nghe Chung Sài nói vậy thì mới yên tâm phần nào, làm bộ buồn bã: - Hầy, tôi cũng đâu có ý đó, tôi chỉ cảm thấy, trong lòng cậu, chắc chắn Tiền Nam Hựu quan trọng lắm!
Chung Sài: - Trong lòng tôi anh ta chỉ là một đống phân.
Hiểu Trà: "..."
Chung Sài: - Vừa nãy anh ghen à?
Hiểu Trà: "..."
Hiểu Trà: - Hơi hơi.
Chung Sài: - Vậy tôi dỗ anh.
Hiểu Trà: - ?
Hiểu Trà: - Dỗ kiểu gì?
Chung Sài: - Hôn cái nào!
Thế là lại làm thêm lần nữa.
Chung Sài: Hiểu Trà đúng là một alpha hiểu chuyện, trong sáng, không chút giả tạo!