Tổng giám đốc bá đạo là một omega.
Hồi nhỏ ước mơ của tổng giám đốc là làm tổng thống, lên tiểu học mới biết nước xã hội chủ nghĩa không có tổng thống.
Vì vậy quyết định lùi một bước làm tổng giám đốc.
Dù cậu là một tổng giám đốc bá đạo đúng chuẩn, nhưng vẫn không trốn được quy định của nhà nước khi AO đến tuổi thì phải đi xem mắt.
Tổng giám đốc vẫn luôn cảm thấy, cuộc đời của mình phải do mình làm chủ.
Cậu ghét nhất là chủ nghĩa alpha gia trưởng, tuyệt đối sẽ không để một tên alpha bá đạo hơn cậu chỉ tay năm ngón với cậu.
Cũng giống như bao tổng giám đốc bá đạo khác, cậu sinh ra trong một gia tộc lớn nơi lòng người khó đoán, đám con riêng bên ngoài của ba cậu ngày nào cũng tới nhà xếp hàng nhận cha, mà cậu lại là một omega độc thân, ngày nào cũng kiếm cớ bận rộn để từ chối mấy cuộc hôn nhân thương mại.
Cuộc đời của mình phải do mình làm chủ, đương nhiên chồng của mình cũng phải do mình làm chủ.
Tổng giám đốc quyết định tương kế tựu kế, chi bằng kết hôn luôn cho rồi, vậy thì người nhà sẽ không còn cớ để bàn ra tán vào nữa.
Yêu cầu của tổng giám đốc về bạn đời là: ngoan ngoãn, biết điều, không giả tạo, mặt mũi đàng hoàng, thu nhập thấp. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Vì vậy thư ký vạn năng của tổng giám đốc đã tìm được một nghệ sĩ vô danh.
Sở dĩ nghệ sĩ vô danh vẫn luôn chìm nghỉm là vì hồi mới vừa bước vào giới giải trí không hiểu chuyện, ăn nói đắc tội người ta nên bị công ty ngâm 2 năm.
Mấy năm nay anh nghiên cứu đủ thứ kịch bản cung đấu, sau đó nhận ra rằng trà xanh thường luôn sống đến tập cuối, vì vậy nghệ sĩ vô danh chăm chỉ rèn luyện trà nghệ, trở thành alpha cư xử khéo léo giỏi xã giao.
Tiếc là anh vừa được bỏ lệnh cấm thì gặp ngay dịch bệnh, nửa năm không có việc làm, công ty nhỏ anh ký hợp đồng cũng phá sản.
Tổng giám đốc đã mua lại công ty của bọn họ, nghệ sĩ vô danh cũng lơ ngơ mà đổi sếp.
Dưới sự hỗ trợ của dữ liệu lớn, thư ký vạn năng đã chọn nghệ sĩ vô danh làm đối tượng xem mắt may mắn đầu tiên. ( app truyện TᎽT )
Tổng giám đốc chọn một nhà hàng sang trọng làm nơi xem mắt.
Nghệ sĩ vô danh tuy chìm nghỉm, nhưng cũng là người từng trải, trước mặt tổng giám đốc, anh cư xử điềm đạm lịch sự. Hơn nữa với khuôn mặt đẹp trai kia đã để lại ấn tượng đầu tiên không tệ với tổng giám đốc.
Ngày nào tổng giám đốc cũng phải họp rất nhiều, chỉ có thể tranh thủ thời gian ít ỏi để xem mắt với nghệ sĩ vô danh, vì thế cậu nói ngắn gọn: - Anh có năm phút để giới thiệu bản thân và trình bày những ưu điểm khi kết hôn với anh, sau đó anh có ba phút để đặt câu hỏi cho tôi.
Nghệ sĩ vô danh: ?
Nghệ sĩ vô danh: Tôi đi xem mắt hay đi phỏng vấn?
Nghệ sĩ vô danh không hề nao núng, nở nụ cười trong sáng không chút giả tạo mà mình đã luyện tập chăm chỉ suốt hai năm rồi đọc một đoạn tự giới thiệu, còn kèm cả phiên bản tiếng Anh.
Đây là bài mẫu anh học thuộc lòng để đi phỏng vấn sau khi công ty nhỏ trước đây phá sản.
Rất rập khuôn, rất ngắn gọn.
Tổng giám đốc vô cùng hài lòng: - Vì phần tự giới thiệu của anh chỉ mất ba phút, nên anh sẽ có năm phút để đặt câu hỏi cho tôi.
Nghệ sĩ vô danh cẩn thận hỏi thử: - Sao tổng giám đốc lại muốn xem mắt với tôi?
Tổng giám đốc: - Xét mọi phương diện, anh khá phù hợp với yêu cầu về đối tượng kết hôn của tôi.
Nghệ sĩ vô danh: - Kết hôn? Chẳng phải chúng ta mới bắt đầu xem mắt thôi sao?
Tổng giám đốc: - Không sai, nhưng chuyện đó không quan trọng. Anh có thể coi đây là một hội nghị thương mại, tôi là bên A anh là bên B, hai ta đôi bên cùng có lợi, không tốt hay sao?
Khi tổng giám đốc không cần, thư ký vạn năng sẽ trở thành một người vô hình im lặng, nhưng bây giờ anh ấy cảm thấy mình cần phải nhắc nhở tổng giám đốc: - Tổng giám đốc, còn chín người nữa lận, cậu có thể từ từ quyết định.
Tổng giám đốc: - Chuyện này cần anh nhắc à?
Thư ký: - Xin lỗi, là tôi lắm miệng.
Tổng giám đốc: - Ừ, đừng tái phạm nữa.
Thực ra nghệ sĩ vô danh hơi rung động rồi! Một omega quyết đoán như vậy thật trong sáng, không giả tạo chút nào, không giống với bất kỳ omega nào anh từng gặp, hơn nữa thoạt nhìn gia đình giàu sụ, có sức hút quá.
Anh quyết định dốc hết trà nghệ cả đời để cưới cậu ấm nhà giàu đẹp trai, bước lên đỉnh cao cuộc đời.
Nghệ sĩ vô danh mỉm cười trả lời câu hỏi của tổng giám đốc: - Đối với ngài mà nói, kết hôn chỉ là một khâu trong công việc, nhưng đối với tôi, hôn nhân và tình yêu ngang bằng nhau, sau khi kết hôn tôi nhất định sẽ đối xử tốt với ngài, cũng sẽ hết lòng ủng hộ sự nghiệp của ngài.
Tổng giám đốc rất hài lòng, cậu cảm thấy nghệ sĩ vô danh không giống với những alpha khác, anh thật trong sáng, không giả tạo chút nào, giống như một đóa sen trắng ngoan ngoãn hiểu chuyện, đây đúng là đối tượng kết hôn mà cậu cần.
Tổng giám đốc: - Pheromone của anh là gì? Mùi nồng quá tôi chịu không nổi đâu.
Nghệ sĩ vô danh: - Là trà xanh.
Thư ký: - Phụt.
Tổng giám đốc: - Anh cười gì đấy?
Thư ký: - Không có gì đâu sếp. Tôi chỉ thấy mùi trà xanh thanh mát nhẹ nhàng, thơm dịu dễ chịu thôi.
Tổng giám đốc rất hài lòng: - Không tệ, tôi cũng nghĩ vậy.
Nghệ sĩ vô danh rưng rưng nước mắt: - Ngài là người đầu tiên nghĩ như vậy... mấy người khác đều thấy pheromone của tôi chẳng giống alpha chút nào, chỉ có ngài là không chê tôi.
Thư ký: ?
Mà hiển nhiên tổng giám đốc càng hài lòng hơn, một alpha yếu đuối tội nghiệp và bất lực như vậy chắc chắn sẽ không thể can thiệp vào sự nghiệp của cậu.
Thư ký nhắc nhở: - Sếp, cuộc họp sắp bắt đầu rồi.
Tổng giám đốc: - Chiều mai mấy giờ tôi rảnh?
Thư ký nhìn lịch trình dày đặc của tổng giám đốc: - Chiều mai đã kín lịch rồi.
Tổng giám đốc: - Vậy giờ ăn tối thì sao?
Thư ký: - Phải gặp vị alpha tiếp theo.
Nghệ sĩ vô danh tranh thủ nói: - Ngoài tôi ra chắc ngài còn nhiều lựa chọn lắm đúng không? Ngài quan trọng hơn hết thảy, không cần phải để ý tới tôi. Tìm hiểu thêm vài người rồi quyết định cũng không muộn, tôi sẽ luôn chờ tin của ngài.
Tổng giám đốc thầm nghĩ, đúng là một alpha đáng yêu vừa hiểu chuyện vừa ngoan ngoãn!
Thế là tổng giám đốc nói: - Hủy cuộc hẹn với alpha tối mai đi, tôi muốn gặp vị đối diện này. Đúng rồi, anh tên gì nhỉ?
Cho dù tổng giám đốc không nhớ tên mình thì nghệ sĩ vô danh vẫn không nản lòng chút nào, anh mỉm cười nói: - Tôi tên Hiểu Trà.
Tổng giám đốc: - Được rồi Hiểu Trà, chiều mai đem theo sổ hộ khẩu đến công ty tìm tôi.