Kỷ Chước đặt balo xuống, nghe vậy không kìm được sờ lên môi, quả nhiên chạm vào một cảm giác nóng rát và một vết rách nhỏ, như thể đã bị ai đó mút thật kỹ.
Nhưng làm sao có thể như vậy được.
Kỷ Chước lắc đầu, không để tâm lắm: "Chắc là không cẩn thận cắn phải... Anh Hoành, hôm qua cậu nói, hôm nay có tin gì muốn nói với tớ vậy?"
Những người học chuyên ngành này, ngoại trừ những trường hợp ngoại lệ như Kỷ Chước, phần lớn đều có điều kiện gia đình khá tốt. Bạn cùng phòng của Kỷ Chước cũng vậy, không chỉ ăn mặc ở đi lại tốt hơn cậu mà còn có nhiều mối quan hệ và thông tin phong phú hơn cậu rất nhiều.
"À, tớ biết rồi!"
Một người bạn cùng phòng khác là Tống Mại xen vào: "Phòng tranh Khánh Lãng đang tuyển trợ giảng đợt này, thù lao khá hậu hĩnh, tốt hơn nhiều so với phòng tranh cậu đang làm thêm bây giờ."
"Đúng vậy, với lại tớ quen một đối tác của họ, đã giới thiệu cậu bên đó rồi. Họ biết thành tích của cậu và khá hài lòng."
Kỷ Chước mím môi, giọng điệu vô cùng chân thành: "...Cảm ơn cậu."
"Thôi mà, anh em cây nhà lá vườn cả, nói cảm ơn làm gì. Tớ sẽ gửi thông tin liên hệ bên đó cho cậu ngay, cậu cứ xem rồi liệu mà nói chuyện nhé." Cát Tử Hoành vỗ vai Kỷ Chước, rồi đột nhiên nhớ ra điều gì đó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play