Chỉ sau chưa đầy một ngày nghỉ ngơi đơn giản, Kỷ Chước nhanh chóng trở lại với nhịp sống bình thường. Trong khoảng thời gian tiếp theo, cậu học ở phòng vẽ ban ngày, làm thêm ở quán bar vào buổi tối và tranh thủ thời gian rảnh rỗi để đến bệnh viện bầu bạn với mẹ.
Trong thời gian này, đương nhiên cậu đã nghĩ đến việc dọn ra khỏi nhà Hoắc Nguyệt Tầm, bởi vì đã khá lâu kể từ ngày Hoắc Nguyệt Tầm đỡ nhát dao bị thương giúp cậu, vết thương của Hoắc Nguyệt Tầm về cơ bản đã lành rồi.
Thế nhưng, mỗi khi cậu đề cập đến chủ đề này, Hoắc Nguyệt Tầm lại nhìn cậu bằng ánh mắt đáng thương.
Ánh mắt đó khiến quyết tâm của cậu tan biến, ma xui quỷ ám mà thỏa hiệp, chuyện "dọn ra ngoài" đương nhiên cũng chẳng còn được nhắc đến nữa.
Cho đến đầu tháng 8, đài khí tượng thông báo hai ngày nữa sẽ có bão đổ bộ vào phía đông nam Kinh Vân. Chủ nhà trọ đã liên hệ với Kỷ Chước, dặn dò cậu chú ý an toàn chống ẩm, Kỷ Chước mới chợt nhận ra mình đã ở cùng Hoắc Nguyệt Tầm bao lâu rồi. Cậu quyết định về nhà một chuyến, tiện thể đón mẹ và em gái đang tự học ở trường về nghỉ ngơi vài ngày.
Hoắc Nguyệt Tầm dù rất không muốn Kỷ Chước rời đi, nhưng cũng phân biệt được nặng nhẹ, ngoan ngoãn làm tài xế.
Hai người lái xe đến cổng chung cư. Kỷ Chước nhìn ra ngoài cửa sổ, chợt nhớ lại Kỷ Hoa Dũng mà cậu đã nhìn thấy ở đây vào hôm đó. Thật kỳ lạ, Kỷ Hoa Dũng hình như chỉ xuất hiện có một lần đó, sau này dù cậu có nghi thần nghi quỷ nhìn chằm chằm vào cổng chung cư thế nào đi nữa cũng không còn gặp lại ông ta nữa…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play