Vừa xuống xe, ánh mắt Kiều Gia Tuấn đã dán chặt vào một chiếc coupe sang trọng ở phía đông nam. Sau khi nheo mắt xác nhận biển số xe, cậu ấy có chút ngạc nhiên vỗ vai Kỷ Chước đang đứng bên cạnh: "Tôi cứ bảo sao trên xe mình không có Ngụy thiếu gia. Hóa ra anh ta tự lái xe đến. Nè, nhìn đằng kia kìa!"
Kỷ Chước bị kéo quay người lại, nhìn về phía người vừa mở cửa xe bước xuống.
Người đó vai rộng eo thon, dáng cao chân dài, trên sống mũi đeo một chiếc kính đổi màu. Khuôn mặt yêu nghiệt tràn đầy vẻ hờ hững và vô vị, nhưng vào khoảnh khắc này bỗng nhiên nhận ra điều gì đó, đã bắt chính xác ánh mắt Kỷ Chước trong đám đông, rồi nhìn lại.
Khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau, ba chữ xẹt qua đầu Kỷ Chước.
Ngụy, Quý, Thanh?
Nhưng tại sao Ngụy Quý Thanh lại xuất hiện ở đây? Tại sao lại biến thành cháu trai của Ngụy Thiên Thạch? Ở phòng vẽ Khánh Lãng, rõ ràng anh ta chỉ là một người mới học lớp cơ bản vẽ sơn dầu người lớn... Không. Không đúng. Kỷ Chước chợt nghĩ, lẽ ra cậu đã sớm phải nhận ra có gì đó không ổn rồi!
Làm gì có ai vừa mới bắt đầu, không có chút căn bản nào lại có thể vẽ tốt đến thế? Làm gì có ai mù tịt về hội họa lại có kiến thức sâu rộng đến vậy về mỹ thuật? Ngụy Quý Thanh rõ ràng đã có mười mấy năm luyện tập bài bản từ nhỏ, cho dù cố ý che giấu, vẫn có thể khiến người khác nhìn ra tài năng thiên bẩm và sự lão luyện của anh ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT