Chỉ là Kỷ Chước lúc này đã uống rượu, cứ như một con robot được lập trình sẵn, ai hỏi gì thì đáp nấy. Nhận ra thanh niên dịu dàng, nhẹ nhàng dẫn dắt trước mặt chính là người vẫn đưa đón mình hằng ngày, cậu gần như không do dự mà gật đầu thật mạnh.
Một cái gật đầu ấy khiến tim Hoắc Nguyệt Tầm mềm nhũn ra, anh không kìm được mà cong mắt cười.
Sao lại có thể ngoan đến thế... sao lại có thể đáng yêu đến thế chứ.
Khiến người ta chẳng có cách nào khác ngoài việc giơ tay đầu hàng, cúi đầu xưng thần.
Anh nói: "Xin lỗi nhé, Chước Nhi có lẽ quen tôi đưa đón rồi. Vậy chúng tôi đi trước đây."
Anh lại lịch sự gật đầu, nhưng không để ý đến hai người Cát Tử Hoành và Tống Mại đang sững sờ. Anh chỉ cúi đầu, trong lòng đầy vui vẻ, khẽ cọ vào vành tai đỏ bừng của Kỷ Chước, rồi đưa cậu ra khỏi quán bar.
Không khí trong quán bar đặc quánh mùi khói thuốc và rượu. Có lẽ vì sàn nhảy đang phát một bản nhạc rock có tiết tấu cực mạnh nên đèn xung quanh cũng đã tắt bớt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT